Nhận xét gần đây

Đang tải bình luận gần đây...

Liên hệ

Nếu bạn muốn gửi tin nhắn hoặc gửi bài viết để mình đăng lên blog, hãy điền thông tin vào mẫu dưới đây nhẻ.

Tên của bạn

Địa chỉ Email *

Nội dung *

Rồi một ngày bạn sẽ bình tâm trở lại

Không còn vùng vẫy, không còn muốn chứng minh điều gì. Chỉ lặng lẽ nhìn lại những năm tháng đã qua và mỉm cười. Bạn sẽ nhận ra, những chuyện từng khiến mình mất ngủ, bây giờ nghĩ lại... thật ra cũng chẳng có gì to tát. Những người từng khiến mình tổn thương, giờ chỉ còn là một cái tên thoáng qua trong trí nhớ.

Pháp sư Hồng Nhất từng nói: “Rồi sẽ có một ngày, bạn ngồi xuống, nhìn lại câu chuyện của chính mình như một người ngoài, rồi khẽ cười: hóa ra cả cuộc đời, cũng chỉ là một giấc mơ.”

Nghe có vẻ nhẹ, nhưng để đạt được tâm thế đó, ai cũng phải đi qua nhiều vết thương. Vì chữa lành con người ta, chưa bao giờ là thời gian mà là buông và thấu hiểu. Khi ta hiểu ra rằng: Có những việc dù tiếc cũng phải dừng. Có những người dù thương cũng phải xa. Có những mất mát không thể lấy lại, nhưng vẫn phải sống tiếp. Đó chính là lúc trái tim trưởng thành.

Ai rồi cũng sẽ có một giai đoạn như vậy cảm thấy mọi thứ đều nặng nề: mối quan hệ, công việc, áp lực, kỳ vọng. Cố gắng chiều lòng người khác, cố tỏ ra ổn, cố làm như mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát. Nhưng thật ra, bên trong lại đầy mệt mỏi. Chúng ta cứ tưởng, thời gian sẽ giúp mình quên. Nhưng thời gian chỉ làm ta quen với vết thương, chứ không xóa được nó.

Cái khiến ta thật sự nhẹ lòng, chỉ có thể là một lần nhìn lại, rồi nói: “Thôi, đủ rồi." Không phải quên, mà là dù nhớ lại, cũng không thấy đau nữa. Chỉ thấy biết ơn vì chính những lần đổ vỡ, đã dạy ta cách đứng vững.

Bạn có để ý không, người sống nhẹ nhàng, không phải vì họ ít sóng gió, mà vì họ biết cách đón nhận mọi chuyện bằng tâm bình an. Còn người mệt mỏi, không phải vì đời quá khó, mà vì cứ ôm mãi những điều đáng lẽ nên buông từ lâu. Thật ra, buông bỏ không phải là bỏ cuộc, mà là không để quá khứ điều khiển hiện tại. Không để những gì đã qua, tiếp tục làm ta tổn thương thêm lần nào nữa. Rồi bạn sẽ thấy cuộc đời này chẳng ai thoát khỏi khổ đau, chỉ là mỗi người chọn cách sống khác nhau: Người thì oán trách,người thì mỉm cười mà đi tiếp.

Còn bạn,chỉ cần nhớ một điều thôi: “Ngày mai sẽ tốt hơn, chỉ khi hôm nay bạn chịu sống nhẹ lại.” Đời người như một vở kịch, vai nào muốn diễn, cảnh nào muốn bỏ, đều là do mình chọn. Còn kết thúc thế nào, hãy để thời gian trả lời.

  1. Nhân sinh ngoài chuyện sinh - tử ra thì tất cả những chuyện khác đều là chuyện nhỏ.

    Trả lờiXóa